Đền đá và lũ khỉ

Đền đài ở Bali thì nhiều vô số kể. Nhưng Uluwatu ở làng Pecatu nằm phía Nam của thủ phủ Denpasar là ngôi đền duy nhất ở hòn đảo này nằm trên bờ biển Ấn Độ Dương nên trong đoàn ai cũng háo hức khi nghe tin mình sắp đến đó.

Đền đá Uluwatu. Ảnh: Best Price.

Uluwatu còn gọi là đền đá bởi nó nằm chênh vênh trên một vách đá. Đây là một trong 6 ngôi đền nổi tiếng ở Bali được xây dựng từ thế kỷ thứ 10. Ngoài thần Accintya - vị thần tối cao của Ấn Độ giáo, đền đá còn là lãnh địa cư trú của loài khỉ đuôi dài, những kẻ nổi tiếng khắp thế giới về giật đồ của du khách.

Bởi vậy trên đường, hướng dẫn viên người bản địa khuyến cáo chúng tôi nên lột bỏ tất cả những gì được đeo trên cơ thể. Có tiếng than “trời trời, quỷ chứ khỉ gì” khi hướng dẫn viên nhấn mạnh “Nếu chẳng may khỉ nhảy lên vai từ phía sau thì anh chị làm ơn đừng vùng vẫy mà hãy bình tâm rồi… quỳ xuống, tự khắc lũ khỉ sẽ rời đi”.

Và chúng tôi chả phải chờ lâu. Vừa bước chân vào khu vực đền, tôi đã nghe một tiếng hét thất thanh. Một thành viên nữ trong đoàn bất ngờ bị một con khỉ như thể từ trên trời rơi xuống xẹt mất chiếc dép bằng caosu khi cô ấy vừa tháo ở chân ra. Chộp được chiếc dép, con khỉ nhanh chóng nhảy lên mái đền rồi cắn, nhai ngấu nghiến. Chỉ trong chớp mắt, chiếc dép rách nát tan hoang không còn nhận ra hình thù.

Lại một tiếng hét nữa ở đằng xa. Lần này là một du khách đến từ Châu Âu bị lấy mất đôi kính đeo trên đầu. Cô ấy có vẽ có kinh nghiệm, tay cầm chai nước suối, từ từ tiến đến gần con khỉ ngỏ ý muốn trao đổi. Tuy nhiên con khỉ khoác tay hất chai nước tỏ ý khinh bỉ, rồi nhảy ra một đoạn xa rồi “nói” điều gì đó rất dài. Mãi cho đến khi một người bảo vệ đền chạy đến, tay cầm mấy quả chuối chín, con khỉ mới chịu một tay cầm chuối, một tay trả lại kính rồi thoáng cái mất hút.

Nhưng không phải ai cũng được may mắn với sự đổi chác. Ấy là khi một quý cô đi trong đoàn chúng tôi bất ngờ bị một con khỉ khác nhảy lên vai và cuỗm mất chiếc bông tai bằng vàng quý giá vốn nằm sát trong dái tai, trong khi cô ấy chưa kịp “hãy bình tâm rồi quỳ xuống…” như hướng dẫn trước đó.

Lần này là một tài sản thật sự, bởi đó là chiếc bông tai đi theo bộ nữ trang giá hơn 5.000USD do những thợ thủ công tài ba ở Dubai chế tác, ở Việt Nam không thợ kim hoàn nào có thể bắt chước được.

Chuối được đưa đến như mọi khi. Nhưng bất ngờ là con khỉ một tay cầm chuối, một tay lận chiếc bông tai vào trong miệng rồi lột chuối nhai. Ăn hết chuối, nó lấy tay cho vào miệng móc chiếc bông tai ra đưa lên ngắm nghía, rồi nhìn chúng tôi nhe răng cười như thể “tao không trả đấy, chúng mày làm gì được nào?”. Chuối được đưa đến lần nữa. Nhưng con khỉ vẫn một tay cầm chuối, một tay lận bông tai vào miệng. Ăn hết, nó lại móc ra chiếc bông tai ngắm nghía rồi lại nhìn chúng tôi nhe răng cười…

Người bảo vệ đền được mời đến. Khổ chủ năn nỉ bảo “nếu anh lấy lại được chiếc bông tai, tôi xin chuộc 300USD”. Người bảo vệ gật đầu rồi cầm theo bì chuối tiến đến phía con khỉ nói gì đó cùng với việc ra dấu bằng tay. Mọi người im lặng, chuẩn bị vỗ tay vì nghĩ nó sẽ trả lại đồ lấy cắp như mọi khi. Nhưng không, con khỉ bất ngờ vụt chạy mất hút vào những tán rừng sau ba lần nhảy cóc. Người bảo vệ đền quay lại, điệu bộ rất ngơ ngác, nói “xin lỗi vì tôi cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra với nó”.

Mọi người ngẩn ngơ bàn tán xôn xao. Người bảo chỉ là sự cố hi hữu. Người lại bực dọc nói, hóa ra khỉ ở đây “siêu đẳng” quá cỡ, chỉ trả lại cho khách những thứ không phải là vàng…

Cũng chả biết đường nào mà lần!

HOÀNG VĂN MINH

Nguồn Lao Động: https://laodong.vn/van-hoa-giai-tri/den-da-va-lu-khi-644066.ldo