Đắc Tôi - vùng biên yên bình

Nói đến Đắc Tôi (huyện Nam Giang, tỉnh Quảng Nam), nhiều người nghĩ đến hình ảnh thật mộc mạc, nhưng vô cùng trù phú, đan xen nhà cửa, xóm làng với những con đường bê tông nông thôn rộng rãi, sạch sẽ, thoáng mát… Đắc Tôi còn gắn với hình ảnh một vùng biên yên bình.

Ấn tượng đầu tiên của chúng tôi khi lần đầu tiên đến Đắc Tôi là những ngôi nhà của bà con đồng bào dân tộc Tà Riềng còn thơm mùi gỗ mới. Các thôn Đắc Ro, Đắc Rích, Đắc Tà Vâng, Xóm 10, cổng ngõ, sân nhà cũng được bà con dọn dẹp sạch sẽ, ngăn nắp để mừng năm mới. Điện, trạm y tế, trường mẫu giáo, điểm trường xã Đắc Tôi, trung tâm văn hóa, thể thao… được xây kiên cố như biểu tượng của sức dân. Bước đầu đã đáp ứng thắp sáng, việc học hành, khám chữa bệnh của người dân và vui chơi cho con em đồng bào Tà Riềng trong xã.

Giao thông nông thôn tại xã vùng biên Đắc Tôi đã được bê tông hóa, đáp ứng nhu cầu đi lại của người dân trong xã

Giao thông nông thôn tại xã vùng biên Đắc Tôi đã được bê tông hóa, đáp ứng nhu cầu đi lại của người dân trong xã

Đắc Tôi là xã vùng biên thuộc huyện miền núi Nam Giang, có đến 99% là đồng bào dân tộc Tà Riềng sinh sống, với 255 hộ, hơn 1.010 nhân khẩu (tính đến tháng 12/2019), tập trung tại 4 thôn: Đắc Ro, Đắc Rích, Xóm 10 và Đắc Tà Vâng. Gần 9 năm, từ khi tách ra từ xã La Dêê (một xã biên giới giáp với huyện Đắc Chưng, tỉnh Sê Kông, của nước bạn Lào) vào ngày 30/4/2011, đến nay Đắc Tôi luôn giữ được những phong tục tập quán hay, đẹp của dân tộc Tà Riềng. Nói không với tệ nạn xã hội, xây dựng gia đình hạnh phúc ở các thôn trong xã được bà con nơi đây thực hiện nghiêm túc, hiệu quả, duy trì nếp sống văn minh, tạo thành sức mạnh tổng hợp làm thay đổi bộ mặt nông thôn miền núi trên huyện vùng cao Nam Giang. Những thành quả nói trên là nhờ sự đồng thuận cao của người dân và sự đồng lòng mà Đảng bộ và chính quyền xã Đắc Tôi trong tiến trình duy trì, xây dựng nông thôn mới. Cùng đi và trò chuyện với chúng tôi trên đường dẫn vào thôn Đắc Rích vừa được bê tông hóa, anh Alăng Minh – Phó Chủ tịch UBND xã Đắc Tôi chia sẻ: Trước đây, khi chưa có đường giao thông nông thôn, Đắc Tôi gần như biệt lập với bên ngoài. Con đường độc đạo từ xã Chà Val (trung tâm cụm xã vùng cao) vào xã cũng chỉ là đường mòn xuyên qua những cánh rừng đầy lau lách, cỏ dại. Thế nhưng, công tác phát triển giao thông nông thôn (GTNT) ở Đắc Tôi luôn nhận được sự quan tâm chỉ đạo, cùng sự đầu tư hỗ trợ từ các cấp ngành của tỉnh Quảng Nam và huyện Nam Giang và sự đồng thuận một lòng của người dân. Nhiều năm qua, điện, đường, trường, trạm được các Chương trình mục tiêu quốc gia đầu tư. Vì vậy, phát triển GTNT trở thành một trong những phong trào được các ngành, đoàn thể, nhân dân trong xã tham gia hưởng ứng tích cực.

Điểm trường xã Đắc Tôi bước đầu đã đáp ứng việc học hành cho con em đồng bào Tà Riềng trong xã

Bên cạnh thực hiện nếp sống mới, đồng bào dân tộc Tà Riềng nơi đây thay đổi nếp nghĩ, cách làm, xóa bỏ hủ tục lạc hậu, trên tinh thần bảo tồn những nét đẹp truyền thống, phong tục đẹp mang ý nghĩa nhân văn, giá trị văn hóa của dân tộc mình được nâng lên. Hầu hết, trong các dịp bà con tổ chức lễ ăn mừng lúa mới, cưới hỏi, Ngày hội Đại đoàn kết, Kỷ niệm ngày Quốc khánh của đất nước… cấp ủy Đảng, chính quyền địa phương đã linh hoạt lồng ghép việc tuyên truyền, vận động nhân dân đoàn kết xây dựng thôn xóm bình yên, ấm no, ngày một phát triển.

Về Đắc Tôi hôm nay, chạy xe máy trên những con đường bê tông phẳng phiu bao quanh là một màu xanh của những vườn cây ăn quả và những cánh rừng cây keo lai, cao su ngút mắt. Sóng điện thoại đã phủ kín, việc cần gọi điện báo là bà con biết. Nhờ vậy, trật tự an toàn thôn xóm, an ninh vùng biên được giữ vững. Cánh cửa ấm no và cuộc sống bình yên đã thực sự mở ra cho người dân vùng biên Đắc Tôi.

Nguyễn Văn Sơn

Nguồn Công Thương: https://congthuong.vn/dac-toi-vung-bien-yen-binh-132255.html