Cường kích số 1 Trung Quốc lao xuống đất vỡ vụn

Một chiếc cường kích JH-7 của không quân Trung Quốc đã lao xuống đất và bốc cháy hôm 18-5 vừa qua. Hiện tại, đây là một trong số những máy bay gặp nhiều tai nạn nhất của nước này.

 Chiếc cường kích JH-7 của Không quân Trung Quốc lại gặp tai nạn khi cắm đầu xuống đất tại tỉnh Sơn Đông.

Chiếc cường kích JH-7 của Không quân Trung Quốc lại gặp tai nạn khi cắm đầu xuống đất tại tỉnh Sơn Đông.

Vụ tai nạn xảy ra hôm 18-5 khi chiếc cường kích JH-7 đang thực hiện chuyến bay huấn luyện tại phía Đông của tỉnh Sơn Đông.

Ngay sau khi máy bay cắm thẳng đầu xuống đất, một vụ nổ cực lớn đã diễn ra tạo thành một quả cầu lửa, ngay bên cạnh một cao ốc.

Rất may phi công điều khiển máy bay Trung Quốc đã kịp phóng dù thoát ra ngoài an toàn. Sự cố cũng không gây thương vong dưới mặt đất.

Nguồn tin này cho biết, tính từ năm 2014 trở lại đây, cường kích JH-7 đã để xảy ra ít nhất 4 vụ tai nạn, khiến 2 phi công thiệt mạng.

Đây rõ ràng là tỷ lệ tai nạn khó có thể chấp nhận được với dòng cường kích chủ lực này của Không quân Trung Quốc.

Được biết, JH-7 là chiến đấu cơ do Tập đoàn công nghiệp hàng không Tây An nghiên cứu phát triển. Hiện dòng máy bay này đang phục vụ trong lực lượng Không quân của hải quân và trong biên chế của cả lực lượng không quân Quân Giải phóng nhân dân Trung Quốc.

Theo các thông tin khác nhau, quân đội Trung Quốc có 160-180 máy bay JH-7 và vẫn đang tiếp tục sản xuất. Tham gia sản xuất loại máy bay này là Tập đoàn Công nghiệp máy bay Tây An và Viện thiết kế máy bay 602.

Loạt máy bay JH-7 đầu tiên được biên chế vào giữa thập niên 1990 để thử nghiệm đánh giá và phiên bản cải tiến JH-7A bắt đầu hoạt động trong năm 2004.

JH-7 Flying Leopard (Báo bay) là loại tiêm kích - bom 2 chỗ ngồi do Trung Quốc chế tạo nhằm thay thế cho chiếc H-5 và Q-5 đã quá lạc hậu, nó đang là xương sống của lực lượng tấn công trong cả không quân lẫn không quân hải quân Trung Quốc.

JH-7 mặc dù tính năng có kém hơn khi đứng cạnh J-11 hay J-16, nhưng nhờ lợi thế của tỷ lệ nội địa hóa cao, giá thành chế tạo rẻ, đơn giản trong vận hành cũng như bảo dưỡng mà nó vẫn lấy được niềm tin từ cả không quân lẫn không quân hải quân Trung Quốc.

Hiện hai lực lượng này hiện đang vận hành tổng cộng 240 chiếc.

Thông số kỹ thuật cơ bản của JH-7: chiều dài 22,32 m; sải cánh 12,8 m; chiều cao 6,22 m.

Trọng lượng rỗng 14.500 kg, trọng lượng cất cánh tối đa 28.475 kg; kíp lái 2 người gồm 1 phi công chính và 1 phi công hoa tiêu chuyên điều khiển vũ khí.

Hiện tại đa phần phi đội JH-7 của Trung Quốc đã được lắp động cơ phản lực nội địa WoShan-9 (WS-9) - phiên bản chế tạo theo giấy phép từ mẫu Rolls-Royce Spey Mk.202, có lực đẩy khô 54,29 kN mỗi chiếc và lên tới 91,26 kN khi đốt nhiên liệu lần 2.

Máy bay cho tốc độ tối đa 1.808 km/h; bán kính chiến đấu 1.759 km; tầm bay 3.700 km; trần bay 16.000 m.

Ban đầu JH-7 được trang bị radar Type 243H có khả năng phát hiện mục tiêu là tàu chiến từ cự ly 175 km hoặc 75 km đối với tiêm kích cỡ nhỏ như MiG-21.

Đến phiên bản JH-7A thì máy bay được lắp radar JL-10A hoạt động trên băng tần X, tầm phát hiện tối đa chỉ là 104 km nhưng chính xác hơn, tầm theo dõi khoảng 80 km, theo dõi được 15 mục tiêu và bám sát 6 trong số đó.

JH-7 mang được tải trọng vũ khí tối đa 6.500 kg, phân bổ trên 9 giá treo bao gồm: tên lửa đối không; tên lửa đối hạm; các loại bom, rocket có hoặc không điều khiển.

Việt Hùng

Nguồn ANTĐ: http://anninhthudo.vn/quan-su/anh-cuong-kich-so-1-trung-quoc-lao-xuong-dat-vo-vun/811263.antd