Cuộc đời như phim của 'Chúa tể đao phủ' đáng sợ nhất New York

Trong tiếng Hy Lạp, từ 'anatasia' có nghĩa là 'trỗi dậy' và đây là cái tên không thể phù hợp hơn dành cho Albert Anatasia, kẻ từ một cậu bé gốc Ý mồ côi cha trở thành một trong những tên mafia đáng sợ và khát máu nhất ở New York, Mỹ với biệt danh 'Chúa tể đao phủ'.

Đứa trẻ bụi đời gốc Ý ở New York

Albert Anatasia tên thật là Umberto Anatasio, sinh năm 1902 tại thành phố Calabria, Ý. Khi Umberto vừa tròn 10 tuổi, cha của cậu là người công nhân đường sắt Bartolomeo Anatasio đã qua đời trong một tai nạn, để lại cho vợ 10 đứa con nheo nhóc và chỉ 5 năm sau thì mẹ của Umberto không thể nuôi nổi các con nữa.

Vậy là ở tuổi 15, Umberto cùng ba người anh em trai là Joseph, Anthony và Gerardo xin lên tàu chở hàng từ Ý đến Mỹ để làm việc vặt và khi tàu vừa cập cảng Brooklyn, mấy anh em lén lút rời khỏi tàu, rời bỏ quê hương để đến với một vùng đất mới đầy cơ hội: New York, Mỹ. Không học vấn, không người thân, không quan hệ nên chỉ một thời gian sau, cậu thiếu niên Umberto lại quay lại chính bến cảng Brooklyn để làm bốc vác cho các tàu chở hàng, "thánh địa" của các gia đình tội phạm gốc Ý tại New York.

Gã "đồ tể" Albert Anatasia.

Gã "đồ tể" Albert Anatasia.

Umberto đi tù lần đầu vào năm 1921, khi mới chỉ 19 tuổi, sau khi cãi vã và rút dao đâm chết một công nhân bốc vác là George Turino. Umberto nhanh chóng bị bắt giữ và kết án tử hình.

Trong lúc chờ thi hành án tại nhà tù Sing Sing, hắn quyết định đổi tên từ Umberto Anatasio sang Albert Anatasia để bảo vệ thanh danh cho gia đình mình. Anh trai của Anatasia sau này có kể lại rằng em trai mình không muốn cả nhà phải nhục nhã vì sinh ra một tên sát nhân.

Chính tại Sing Sing, thái độ điềm tĩnh và sự bình thản trước bạo lực của Anatasia đã khiến tên sát nhân trẻ tuổi lọt vào mắt xanh của Jimmy "the Shiv" DeStefano - kẻ được mệnh danh là "Thợ cắt tóc tử thần", chuyên sửa sang chuyện tóc tai cho các tử tù của Sing Sing trước khi chúng phải lên ghế điện. Jimmy đã móc nối cho Anatasia gặp gỡ ông trùm Lucky Luciano - kẻ lúc đó đang thách thức những lề lối cũ kỹ của giới mafia gốc Ý tại Mỹ.

“Đại ca” của Anatasia - bố già "Lucky" Luciano.

Tại thời điểm đó, Luciano chưa có "thành tích" gì, lại còn sinh ra tại Mỹ, trong khi nếu muốn leo lên hàng đại ca thì hắn phải có tiền án, tiền sự dày đặc và nhất định phải đến từ Sicili, Ý. Để bù đắp cho những thiếu sót của mình, Lucky Luciano thực sự rất cần một tay đàn em trẻ, gốc Ý và giết người không gớm tay như Anatasia.

Đúng như biệt danh "May Mắn" của đàn anh mình, cả bốn nhân chứng trong vụ giết người của hắn đều đột ngột…bốc hơi khỏi New York, không thể đến dự phiên tòa. Không có nhân chứng, bồi thẩm đoàn không thể kết tội Anatasia, và thế là tên sát nhân được trả tự do chỉ sau một năm trong tù.

Sau khi ra tù, Anatasia ngay lập tức trở thành thành viên của Hiệp hội Bốc vác Quốc tế tại New York - vốn là vỏ bọc cho các tên tội phạm có tổ chức - và nhanh chóng quy phục ông trùm Joe Masseria, kẻ thống lĩnh Brooklyn lúc bấy giờ. Tuy ngoài mặt đóng vai trò đàn em tận tụy với Joe Masseria, nhưng trên thực tế, Anatasia chỉ trung thành với Lucky Luciano - kẻ lúc này vẫn đang nhăm nhe lật đổ thế hệ cũ và sáp nhập các tổ chức tội phạm gốc Ý với Do Thái.

Vào một buổi tối tháng 4-1931, khi nội chiến Castellammarese giữa các ông trùm đang vào lúc căng thẳng, Anatasia lừa Masseria đến một nhà hàng Ý tên Nuova Villa Tammaro trên đảo Coney. Trong khi cả băng đảng đang chơi bài ngoài phòng ăn, Anatasia cùng với vài tên sát thủ khác gồm Vito Genovese, Joe Adonis, Benjamin Siegel và Ciro Terranova, đã lạnh lùng kết liễu ông chủ cũ của mình, dọn đường cho Luciano.

Tên đao phủ khét tiếng

Trong một thập niên đẫm máu tiếp theo, Anatasia dần leo lên vị trí cấp cao trong tổ chức và trở thành một tên sát thủ tàn nhẫn đến mức với người dân New York, cái tên Anatasia giờ đồng nghĩa với động từ "giết người". Vào năm 1932, Anatasia hai lần bị kết tội sát nhân nhưng cả hai lần đều không phải vào tù ngày nào vì các nhân chứng hoặc đột ngột mất tích, hoặc quá sợ hãi nên từ chối làm chứng chống lại hắn trước tòa.

Để thưởng cho tên đàn em, Luciano, kẻ giờ đã là đại ca quyền lực số một của giới mafia Ý tại Mỹ, đã "thăng chức" cho Anatasia lên làm thủ lĩnh của cánh sát thủ mafia cùng với Louis Buchalter, tên mafia duy nhất trong lịch sử bị tuyên án tử. Vậy là đúng như cái tên mang nghĩa "trỗi dậy" của mình, cậu bé Umberto mồ côi cha ngày nào giờ đã nắm trong tay một đội quân thần chết khét tiếng.

Nhóm sát thủ gốc Ý và Do Thái của Anatasia đã gây ra khoảng 400 đến 1.000 vụ án mạng khác nhau trên đất Mỹ này còn được gọi là "Những cậu nhóc ở Brownsville" đã chọn một căn phòng bí mật tại… cửa hàng bánh kẹo của "bố già" huyền thoại Capone làm nơi tụ họp cũng như "kí kết hợp đồng". Thêm vào đó, Anatasia còn cầm đầu cả gia đình mafia Mangano, về sau đổi tên thành Gambino và hiện giờ vẫn còn vô cùng hùng mạnh.

Năm 1935, lại một lần nữa Anatasia lập công với đại ca Luciano và chứng tỏ bản lĩnh với toàn bộ các đại ca bằng cách… cứu mạng của công tố viên Thomas E. Dewey, người sau này sẽ tống toàn bộ đội quân sát thủ của ông trùm vào tù. Hội đồng các "bố già" đã yêu cầu sát thủ Dutch Schultz không được xuống tay với vị công tố viên nổi tiếng cứng rắn Dewey vì lo sợ cái chết của Dewey sẽ bắt đầu một chuỗi những vụ bắt giữ quy mô lớn nhắm vào mafia Ý.

Nhà tù Sing Sing, nơi Anatasia gặp Luciano lần đầu.

Schultz, vốn khét tiếng bất trị, đã chống lệnh hội đồng và ra lệnh cho Anatasia tìm giết công tố viên Dewey. Tiếc thay cho Schultz, Anatasia đã lập tức báo cho Luciano cùng toàn bộ hội đồng mafia biết âm mưu này và chỉ vài ngày sau, Schultz đã bị bắn chết tại một quán nhậu ở New Jersey.

Khi đàn anh và cả các "đồng nghiệp" của hắn người bị bắt, kẻ phải chạy trốn về Ý…thì sự tàn nhẫn vẫn giữ cho Anatasia sống khỏe. Tất cả những kẻ có ý định phản bội hắn để cứu lấy cái thân mình đều biến mất hoặc qua đời một cách bí hiểm, đơn cử như sát thủ Abe Reles đột nhiên…ngã từ ban công xuống mà chết.

Đến năm 1940, hắn đã giàu có đến mức xây được hẳn một biệt thự 25 phòng tại Fort Lee, New Jersey, ngoại ô New York với rất nhiều bức tường giả, các đường hầm thông nhau và hẳn một tầng hầm dành riêng cho việc tra tấn.

Ngày tàn

Tuy nhiên, vận may của tên trùm này bắt đầu lụi tàn vào năm 1952 khi hắn bắt đầu bị các cơ quan chức năng để mắt vì tội trốn thuế, sử dụng tên giả và vô số các cáo buộc hắn. Anatasia bao biện với cảnh sát rằng hắn không đóng thuế nhiều năm vì không nghề ngỗng, không thu nhập, sống dựa vào trợ cấp chính phủ, nhưng đến khi bồi thẩm đoàn chứng minh được căn biệt thự khổng lổ ở New Jersey là của hắn thì Anatasia cứng họng. Trong lúc bận chối tội tại phiên tòa, ông trùm Anatasia không hề biết quyền lực của mình tại sân nhà đang lung lay.

Từ những năm 1940-1950, Anatasia đã xây dựng được một mối quan hệ vững chắc với người dìu dắt hắn vào "nghề" là Luciano và Frank Costello. Đồng thời, hắn còn là cấp phó của bố già Vincent Mangano, nhưng Mangano ghét cay ghét đắng Anatasia vì tên cấp phó thường xuyên qua mặt, chỉ nghe lệnh Luciano và Costello.

Sau nhiều lần tranh cãi gay gắt, cuối cùng Vincent Mangano mất tích, còn xác của em trai hắn là Philip Mangano được tìm thấy ở một đầm lầy với ba vết đạn trên người. Sau vụ thanh toán cực kì liều lĩnh này, Frank Costello đã giao cả gia đình tội phạm Mangano vào tay Anatasia để Anatasia có thể bảo vệ Costello khỏi móng vuốt của tên trùm buôn ma túy Vito Genovese, từng là bạn thời thơ ấu và đối tác lâu năm của chính…Lucky Luciano.

Vito Genovese lúc này vẫn còn là một thế lực tương đối mới nhưng đã sớm ôm mộng làm trùm. Nhiều năm lăn lộn trên thương trường ma túy đã cho Genovese một cặp mắt tinh tường và cái đầu có sạn: hắn ngay lập tức hiểu rằng để loại bỏ được Frank Costello thì phải hất cẳng Anatasia.

Cùng với bố già Carlo Gambino, Genovese ám sát Costello. Cho dù cuộc ám sát này thất bại và Costello vẫn sống sót thì chỉ một thời gian ngắn sau đó, Frank Costello ham sống sợ chết đã rút lui khỏi thế giới ngầm và mua một căn nhà hạng sang tại New York, tối ngày trồng hoa, thi thoảng gặp gỡ và tư vấn cho vài người "đồng nghiệp" cũ.

Frank Castello đã rời khỏi cuộc chơi và tiếp đến là tới lượt Anatasia. Vào sáng 25 tháng 10-1957, Anatasia đi cắt tóc tại khách sạn Park Sheraton (giờ đã đổi tên thành khách sạn Park Central), New York. Đáng ngờ thay, lái xe kiêm vệ sĩ của Anatasia lại đột nhiên muốn đi dạo, để ông chủ ở lại một mình trong tiệm cắt tóc không một ai bảo vệ - một điều tối kỵ với mafia.

Khi Anatasia vừa mới nằm lên trên ghế để gội đầu thì hai sát thủ quàng khăn che kín mặt đã lao vào, nhắm bắn ông trùm. Với kinh nghiệm chiến đấu của một kẻ giết thuê khét tiếng, Anatasia ngay lập tức bật dậy, né được loạt đạn đầu tiên và lao vào chống đỡ. Tuy nhiên vì hoảng loạn khi bị phục kích bất ngờ, Anatasia đã tấn công nhầm hình phản chiếu trong gương của nhóm sát thủ và nhanh chóng bị bắn chết.

Vụ ám sát Anatasia trở thành một sự kiện gây chấn động New York thời bấy giờ, và tấm ảnh Anatasia nằm gục chết trong tấm khăn tắm màu trắng xuất hiện trên hàng loạt mặt báo suốt một thời gian dài. Nhà thờ Công giáo Diocese ở Brooklyn từ chối tổ chức tang lễ cho một tên tội phạm, nên gia đình của Anatasia phải tiễn đưa hắn tại một nhà tang lễ vô danh ở Brooklyn. Đến dự đám tang của ông trùm một thời chỉ có vài người bạn và họ hàng, và vào năm 1958, gia đình hắn đổi họ thành "Anisio", di cư sang Canada, đặt dấu chấm hết cho cái tên Anatasia đẫm máu.

Huyền Thi

Nguồn CSTC: http://cstc.cand.com.vn/ho-so-interpol-cstc/cuoc-doi-nhu-phim-cua-chua-te-dao-phu-dang-so-nhat-new-york-599854/