Chúng ta cần gì khi phải đi một mình?

Tập tản văn của Nguyễn Phong Việt gồm những bài viết xoay quanh việc đi tìm hạnh phúc: Biết tập an lòng với những điều mình đang có; gia đình sẵn sàng kề bên, dù có đi đến cuối đất, cùng trời vẫn giữ 'mùi… sum họp'; tạo ra một khoảng bình an ở trong tâm…Tất cả những gì chúng ta cần, khi phải đi một mình, chỉ duy nhất một thứ - khí chất con người.

Dĩ nhiên đến một độ tuổi nào đó, việc đảm bảo một ngày ăn đủ ba bữa cùng những nhu cầu thiết yếu của bản thân không còn là việc khiến bạn nhọc lòng.

Còn một chỗ nương thân? Có người may mắn có ngôi nhà của mình, có người vẫn là nhà thuê hay phòng trọ thì cũng chẳng phải là việc quá lớn lao.

TP.HCM, Hà Nội hay những thành phố lớn khác ở Việt Nam, nếu với người nhập cư, thời gian ở trên chiếc giường của mình thật ra là rất ít. Chỉ cần một chốn nhỏ yên tĩnh, sạch sẽ, gọn gàng chắc cũng là đủ cho một giấc ngủ ngon.

Thế nhưng, với rất nhiều người, không hạnh phúc thường không phải là vì thu nhập thấp, chỗ ở thuê hay sức khỏe không được tốt… mà đơn giản là không có người ở bên cạnh, một người đồng hành cùng mình với những buồn vui và thử thách cuộc đời.

Có người vì hoàn cảnh gia đình dở dang, có người vì nhan sắc hạn chế, có người vì tự ti năng lực, có người không qua nổi một vết thương lòng, có người sợ bắt tim mình lại phải chờ phải mong.

 Nhưng giả sử, cuộc đời ngay lúc này bắt chúng ta phải đi một mình? Nguồn ảnh: strangerinmilan

Nhưng giả sử, cuộc đời ngay lúc này bắt chúng ta phải đi một mình? Nguồn ảnh: strangerinmilan

Hạnh phúc trong suy nghĩ số đông không nằm ở khía cạnh một mình. Một mình sống. Một mình đi. Một mình tận hưởng. Một mình đau. Một mình vượt qua. Một mình tự xây trong tim một mái nhà.

Nhưng giả sử, cuộc đời ngay lúc này bắt chúng ta phải đi một mình?

Khi chúng ta không còn chọn lựa nào khác trong hiện tại.

Than khóc hay vật vã hoặc mệt mỏi vì cảm giác ấy chỉ là những thứ cảm xúc trì kéo con người xuống với đáy bùn.

Sao không để chúng ta, vì chính chúng ta, mà giành lấy rất nhiều niềm vui cho bản thân?

Không vì mình mà khỏe mạnh hơn bằng cách dùng thời gian rỗi vào việc tập luyện thể thao và ăn uống healthy. Không vì mình mà giỏi hơn mỗi ngày bằng việc đọc sách, xem phim, nghe nhạc, xem kịch hay đơn giản là vượt qua những thử thách công việc.

Không vì mình mà thay đổi nhận thức về sự lạc quan, gặp gỡ những con người giỏi hơn thay vì tụ tập với những con người bi quan và luôn mỉa mai cuộc sống. Không vì mình mà đi nhiều hơn để mở rộng tầm nhìn.

Không vì mình mà để nụ cười mình tươi hơn, tay mình xòe rộng hơn, lòng mình bao dung hơn.

Tất cả những gì chúng ta cần, khi phải đi một mình, chỉ duy nhất một thứ - khí chất con người.

Một con người khỏe mạnh, lạc quan, luôn biết cách tạo ra một phiên bản tốt hơn chính mình của ngày hôm qua, là một thứ thần thái hiển hiện trên gương mặt mà không ai, không gì trong cuộc đời này có thể che phủ được.

Ngay cả trong trường hợp chúng ta phải đi một mình trong suốt quãng đời còn lại. Chúng ta cũng không được phép để phí hoài thời gian chúng ta được làm người.

Chỉ cần chúng ta tự tin vào chúng ta, tự khắc thế giới này là một mái nhà.

Vì suy cho cùng, đi bên cạnh một con người có khí chất chắc chắn sẽ tốt hơn gấp nghìn lần những con người chỉ được phủ kín bởi trang sức.

Nguyễn Phong Việt / Skybooks liên kết NXB Phụ nữ

Nguồn Znews: https://zingnews.vn/chung-ta-can-gi-khi-phai-di-mot-minh-post1132514.html