Bữa cơm quê

Ngày còn nhỏ, con đã quen với cuộc sống làng quê nghèo khó nhưng hạnh phúc bởi tiếng cười và những bữa cơm sum họp của gia đình mình. Nó giản đơn, đạm bạc nhưng con lại cảm nhận được niềm vui và niềm hạnh phúc lớn lao. Để khi bất chợt nhớ về, lòng con không khỏi nghẹn ngào, nuối tiếc, bâng khuâng…

Bữa cơm quê dân dã, chỉ với muối vừng, chén nước mắm, đĩa rau luộc và tô canh bự chảng nhưng cũng đủ ấm lòng những người con quê. Nhất là vào những mùa hoa bí nở rộ, bữa cơm nhà mình hầu như chỉ ăn toàn hoa bí, hết luộc, xào lại nấu canh. Thời đó nghèo khổ là vậy, nhưng để lại trong con bao hoài niệm, ký ức mà mỗi khi nhớ tới lòng con lại nghẹn ứ rưng rưng…

Phố thị ồn ào, nhộn nhịp, guồng chảy cuộc sống cuốn phăng tất cả. Từ những người dân quê lam lũ, bình dị như ba mẹ bỗng lột xác trở thành con người khác. Bởi đồng tiền, chỗ đứng trong xã hội và những ganh đua, tham vọng đã làm thay đổi ba mẹ chóng mặt. Con gần như không còn nhận ra bản chất bình dị, lam lũ, quê mùa trước kia của ba mẹ nữa rồi.

Những buổi họp triền miên, những đêm tăng ca mệt mỏi khiến gia đình mình trở nên lạ lẫm, lạnh lẽo và trống trải. Nhiều bữa cơm chỉ mình con ngồi đợi giữa khoảng trống căn nhà khiến con đơn độc và sợ hãi.

Nhớ quá những bữa cơm ngày xưa.

Song Ninh

Nguồn Thanh Niên: http://thanhnien.vn/gioi-tre/bua-com-que-215190.html