Ba triều dựng nước (Ngô - Đinh - Tiền Lê) - (Tập II - Kỳ 3)

Trân trọng giới thiệu tiếp chương I - Tập II ' BA TRIỀU DỰNG NƯỚC (NGÔ - ĐINH - TIỀN LÊ)' trong bộ Tiểu thuyết Lịch sử 'Việt Nam Diễn Nghĩa' của PGS TS Cao Văn Liên do NXB Hồng Đức- Hà Nội ấn hành năm 2019.

Cắt băng khánh thành Khu lăng miếu Bình Vương Dương Tam Kha do Hội đồng Họ Dương Việt Nam tổ chức đã diễn ra sáng ngày 10/9/2016 tại thôn Thành Đạt, xã Thiệu Long, huyện Thiệu Hóa (Thanh Hóa). Nguồn: Internet

Toàn cảnh khu lăng mộ Bình Vương Dương Tam Kha. Nguồn: Internet.

Kỳ 3

Dương Nhất Kha nghe xong giận tím mặt, nói gay gắt:

-Từ đâu đệ lại có tư tưởng phản nghịch như vậy. Đành rằng cơ nghiệp, lực lượng là do cha ta gây dựng nên. Nhưng ngay chính khi cha còn, Ngô Vương bằng tài năng trí tuệ của mình đã đóng góp công lao hầu như quyết định. Ngô Vương đã đánh bại quân Nam Hán năm 931, tiêu diệt quân tiếp viện của Thừa chỉ nhà Nam Hán Trần Bảo. Những ngày sóng gió của họ Dương ta năm 937, khi cha bị sát hại, chính Ngô Vương đã vững tay lái, bình tĩnh sáng suốt, đưa nước nhà và họ Dương ta vượt qua sóng gió hiểm nghèo. Ngô vương đã có công xây dựng quân đội Khúc –Dương, nâng lên thành một quân đội có trang bị, tổ chức, có sức mạnh mới, từ đó đã chiến thắng thù trong giặc ngoài năm 938. Ngô Vương đã làm cho bọn bán nước và quân xâm lược cướp nước phải run sợ, khiếp đảm muôn đời. Cho nên năm 939 Ngô Vương lên ngôi là xứng đáng.

-Thứ hai, Nam Sách Vương là cháu của chúng ta, Dương Thái hậu là em gái của chúng ta. Họ Ngô ở ngôi cũng như họ Dương ở ngôi, có gì mà phải tranh giành nhau. Cháu còn trẻ thiếu kinh nghiệm trị quốc thì các đại thần, các chú các bác và Dương Thái hậu phải khuyên bảo.

-Thứ ba, khi lâm chung, Ngô Vương tin tưởng đệ mà giao di mệnh cho đệ, phải giúp đỡ phò tá Nam Sách Vương. Nay làm trái di mệnh là bất nghĩa, bất tín, bất trung, để tiếng xấu muôn đời. Họ Dương chúng ta không thể làm được.

Nói xong Dương Nhất Kha tức giận bỏ ra về. Bóng ông mất hút ngoài mái hiên trong đêm tối. Dương Tam Kha, Dương Nhị Kha, Dương Cát Lợi còn nghe tiếng của Dương Nhất Kha:

-Phản rồi, phản rồi, chúng ta chết không có đất mà chôn rồi.

Dương Tam Kha nhìn theo điềm nhiên nói:

-Huynh ấy già rồi, quá bảo thủ, quá thương cháu. Kệ huynh ấy. Các huynh có ý kiến gì không?

Dương Nhị Kha nói:

-Nam Sách Vương không phải là còn trẻ mà là do tính cách của vương là như vậy. Đúng là bất tài bạc nhược nhưng lại bảo thủ, không nghe lời các đại thần, chú bác và ngay cả Dương Thái hậu, lại hay nghi ngờ, lo sợ bị cướp ngôi. Nhưng điều cơ bản là vương không có tài kinh bang tế thế, khả dĩ đưa đất nước phát triển hùng mạnh, cũng không có uy vũ để buộc các hào trưởng địa phương khuất phục, thay đi là phải. Nhưng huynh còn lo…

Dương Tam Kha hỏi:

-Huynh lo gì?

Dương Nhị Kha đáp:

-Bài học của Kiều Công Tiễn năm 937 đệ đã quên rồi sao? Năm đó Kiều Công Tiễn chắc đã tính toán rằng cứ có quyền thì khuất phục được tất cả. Nhưng hắn đã nhầm. Sau khi phạm điều bất trung, bất đạo, bất nghĩa, Kiều Công Tiễn không được anh hùng hào kiệt, các quan lại và bách tính ủng hộ và bị cô lập, cuối cùng bị đệ giết chết. Nay bác soán ngôi của cháu liệu chúng ta có bị cô lập không, có tạo ra cuộc đại loạn cho đất nước không?

Dương Cát Lợi nói:

-Huynh Dương Nhị Kha nói có cái đúng, có cái không đúng. Thời thế và sự kiện không giống nhau. Năm 937, Kiều Công Tiễn giết Dương Tiết Độ sứ là phạm đạo bất nghĩa, bất trung, bất hiếu, giết đi một trụ cột của đất nước, lại cầu cứu nước ngoài vào và bán nước. Nay sự việc khác là ta thay vị vua bạc nhược bằng một vị vua tài giỏi, vì dân vì nước sao có thể bị cô lập được. Vả lại, xin chúa công Dương Tam Kha sau khi đảo chính lấy được ngai vàng nhưng không được tàn sát giết chóc người nhà, con cháu của mình, nên lấy nhân nghĩa mà thu hút anh hùng hào kiệt, các hào trưởng và quan lại thì ai mà không ủng hộ.

Dương Tam Kha nói:

-Dương Nhị Kha và Dương Cát Lợi nói chí phải. Ta sinh ra cũng có chí tung hoành trong thiên hạ, muốn đem chút tài nhỏ mọn ra kinh bang tế thế, giúp dân cứu nước. Ta chỉ làm sáng tỏ thay Nam Sách Vương bất tài nhu nhược để ta làm cho nước hùng cương, dân được no ấm, yên vui. Vả lại, ta chỉ dành ngai vàng mà không có đổ máu, không có giết chóc vì Ngô Xương Ngập là cháu của ta, Dương Thái hậu là em gái của ta. Giết họ thì ta còn mặt mũi nào đứng trong họ Dương, còn mặt mũi nào xứng đáng với cha ta.

Dương Nhị Kha và Dương Cát Lợi đều nói:

-Chí phải, chí phải. Mong chúa công làm được như vậy. Gươm của họ Dương không thể tắm máu các cháu của mình.

Vài hôm sau có thám mã ở kinh đô Cổ Loa về báo cho Dương Tam Kha:

-Dạ, bẩm chúa công , theo tin tức đáng tin cậy thì hiện nay Nam SáchVương đã đem quân bản bộ đi kinh lý ở Lục Châu.

-Còn Hoàng tử Ngô Xương Văn ở đâu?

-Dạ, Hoàng tử Ngô Xương Văn đang ở dinh thự của của ngài ấy ở Cổ Loa.

-Thế còn Dương Thái hậu và các hoàng tử nhỏ đang ở đâu?

-Dạ, Dương Thái hậu đã đang đem hoàng tử Ngô Càn Hưng, Ngô Nam Hưng về thăm quê ở Dương Xá, Ái Châu.

Dương Tam Kha vỗ bàn mừng rỡ:

-Thật là trời cho ta thành công chuyến này.

Bèn gọi Dương Cát Lợi, Dương Nhị Kha chỉ huy 1 vạn quân ngay ngày hôm đó vượt cầu phao qua sông Hồng tiến về Cổ Loa. Lính gác trên mặt thành trong thấy Dương Tam Kha và cờ hiệu họ Dương nên không dăm bắn. Dương Tam Kha hỏi tùy tướng trên thành:-Nam Sách Vương có trong cung điện không?

-Dạ bẩm, Nam Sách Vương đã đi công cán ở Lục Hải và An Biên.

-Tổng trấn Cổ Loa, hoàng tử Ngô Xương Văn có nhà không?

-Dạ có.

-Cho ta vào bàn quốc sự với Thiên Sách Vương.

-Dạ.

Viên tướng ra lệnh mở cổng thành cho Dương Tam Kha. Dương Nhị Kha, Dương Cát Lợi đem một vạn quân tràn vào thành. Dương Tam Kha cho quân bao vây cung điện của Ngô Xương Ngập, bắt giữ Thiên Sách Vương Ngô Xương Văn, ra lệnh đóng hết cổng thành, cho người dán cáo thị ở Cổ Loa và khắp các châu nói rằng Nam Sách Vương là vị vua bạc nhược, độc đoán, không làm được việc gì cho dân cho nước. Cho nên quan Nhiếp chính Dương Tam Kha sẽ thay Nam Sách Vương trị vì đất nước. Dương Tam Kha sẽ dùng đế hiệu là Dương Bình Vương. Ai ủng hộ sẽ được tha thứ, cất nhắc. Ai chống cự và trái lệnh sẽ giết không tha.

Trước việc Dương Tam Kha áp đảo, làm chủ tình hình, quân bảo vệ Cổ Loa bị bất ngờ và bị khống chế nên toàn bộ đã hạ vũ khí đầu hàng. Dương Tam Kha cho Ngô Xương Văn vào căn phong sang trọng và sai lính canh canh phòng cẩn mật. Ngày hôm sau, Dương Tam Kha thiết triều và ngồi lên ngai vàng với đế hiệu Dương Bình Vương. Văn võ bá quan đến chúc mừng và cùng tung hô:

-Chúc mừng hoàng thượng. Hoàng thượng vạn vạn tuế!

Cáo thị của Dương Tam Kha gửi đi các châu. Thứ sử các châu và hào kiệt hết sức bất ngờ trước việc thay đổi chủ nhân ở Cổ Loa:

-Loạn rồi, loạn to rồi…

-Dương Tam Kha nhận cố mệnh của Ngô Vương, thề sẽ giúp đỡ phò tá Nam Sách Vương, sao lại làm như vậy?

-Anh hùng tài giỏi như Ngô Vương vẫn còn nhầm lẫn, gửi con cho ác.

-Cũng may Dương Tam Kha không giết chết một ai, kể cả Thiên sách Vương Ngô Xương Văn hiện bị giữ ở Cổ Loa.

-Chưa thấy có cuộc cướp ngôi nào mà không đổ một giọt máu như cuộc chính biến này.

-Hy vọng hoàng tử Ngô Xương Văn sẽ tai qua nạn khỏi.

-Nghe nói Dương Bình Vương đã nhận Ngô Xương Văn làm con nuôi?

Cứ vậy thiên hạ được chuyện bàn tán hàng tháng trời không dứt.

CVL

PGS TS Cao Văn Liên

Nguồn Văn Hiến: http://vanhien.vn/news/ba-trieu-dung-nuoc-ngo--dinh--tien-le---tap-ii--ky-3-74920