Âm mưu tàn độc của gã trai vì món quà tặng bạn

Lê Minh Thuận được dẫn giải vào phòng xét xử Tòa gia đình và người chưa thành niên - TAND TP.HCM với ánh mắt luôn cúi quặp xuống. Trước những âm thanh thút thít vang lên từ hàng ghế người thân bị hại, yết hầu Thuận như có cái gì chặn lại...

Hắn chợt nghĩ, phải chăng những đau đớn hắn gây ra cho người khác chính bây giờ mới len lỏi phát tác khiến hắn cũng mơ hồ đớn đau?

Thuận từng ao ước trở thành người nổi tiếng, ừ giờ thì hi vọng ấy của hắn đã thành sự thật. Nhưng cái sự nổi tiếng của hắn sao lại đắng cay chua chát đến vậy. Thuận nổi bởi ở cái tuổi 15 đã ra tay giết người, tước đi mạng sống của người khác một cách tức tưởi. Thuận nổi bởi lý do đi sát hại người khác vô cùng lập dị, “giết để cướp chiếc xe máy cho người yêu hắn”. Và đó cũng chính là lý do này nên Thuận phải đứng trước vành móng ngựa ở độ tuổi mới vào đời với 2 tội danh “Giết người” và “Cướp tài sản".

Âm mưu tàn độc của gã “choai”

Lê Minh Thuận (SN 2003), thời điểm gây án tính ra mới có 15 tuổi. Nạn nhân trong vụ án là anh Lê Nhật (SN 1999), sinh viên năm thứ 3 của ĐH GTVT. Vốn không học hành đến nơi đến chốn nên ở tuổi 15, Thuận đã đi làm công trong một tiệm vàng bạc tại Bình Chánh. Cuộc sống khó khăn nên đến phương tiện đi lại đối với Thuận cũng đang chỉ là mơ ước. Nhiều lần hắn cũng tự nhủ lòng mình cố chăm chỉ làm kiếm tiền đặng “cất” con xe “được được” đi cho nó “oách”. Nghĩ là vậy nhưng để “hiện thực hóa” ước mơ xem ra còn xa vời. Trong mớ suy nghĩ hỗn tạp, đầu hắn đã có lần lóe lên ý định đi cướp xe của người khác thay vì phải ngồi chắt chiu, chờ đợi.

Trong ngu muội, tối kiến song Thuận lại cho rằng đó là sáng kiến nên “biến” ngay suy nghĩ “dùng dao khống chế tài xế xe ôm công nghệ Grabbike để cướp xe” thành hiện thực. Ngày 18/10/2018, Thuận nhắn tin cho bạn gái hỏi thích xe gì thì nhận được câu trả lời “Thích xe Yamaha hiệu Exciter” nên Thuận càng quyết tâm thực hiện kế hoạch đi cướp để lấy le với bạn gái. Ngay sau khi nhận được trả lời từ bạn gái, chẳng hiểu sao cái câu nói “Thích xe Yamaha hiệu Exciter” cứ luôn văng vẳng bên tai. Thuận bắt đầu ủ mưu cho “chiến dịch” cướp Exciter của mình.

Hôm sau, Thuận đi xe buýt đến bến xe Miền Tây, mua một con dao của người bán dạo rồi ngồi uống cà phê ở lề đường quan sát. Phát hiện thấy anh Nhật vừa chở khách vào bến xe nên quyết định chọn anh Nhật để xuống tay. Thuận tiếp cận anh Nhật hỏi giá về chợ Hưng Long, anh Nhật cho hay hết 76 ngàn đồng đồng và yêu cầu dùng điện thoại để đặt xe. Khi đặt xe thành công, anh Nhật chở Thuận từ bến xe Miền Tây về Bình Chánh.

Khi xe chạy đến khu đất trống đường Song Hành (thuộc KDC Phong Phú 4, xã Phong Phú), Thuận thấy vắng người nên yêu cầu anh Nhật dừng xe để kiểm tra tiền. Anh Nhật dừng xe thì Thuận bất ngờ rút dao kề vào bụng, yêu cầu anh bỏ điện thoại vào giỏ xe và đưa chìa khóa xe cho Thuận. Nạn nhân hoảng hốt làm theo, lấy được chìa khóa, Thuận đạp anh Nhật ngã xuống vệ cỏ ven đường rồi khởi động xe nhưng bị hệ thống chống trộm kêu lớn. Thuận yêu cầu anh Nhật đưa điều khiển chống trộm nhưng anh Nhật không đưa mà la lên "cướp, cướp..." rồi kéo Thuận xuống xe. Thấy vậy, Thuận đâm một nhát vào bụng anh Nhật. Thấy anh Nhật tiếp tục la nên Thuận đâm thêm nhiều nhát vào cổ, lưng, mặt… cho đến khi nạn nhân không còn cử động.

Bị cáo Lê Minh Thuận

Bị cáo Lê Minh Thuận

Sau khi ra tay tàn độc, Thuận lục lấy điều khiển chống trộm trên người anh Nhật, lấy ba lô rồi chạy bỏ chạy. Sau đó, Thuận xóa tất cả các tin nhắn giữa mình và bạn gái, chặn mạng xã hội để tránh bị phát hiện. Thậm chí, sợ bị phát hiện Thuận vào tiệm sửa xe máy tháo bỏ biển số xe rồi chạy xe trốn về Bến Tre. Ngày 24/10/2018, khi Thuận đang trên đường về Bình Chánh thăm bà ngoại thì bị bắt.

Về phần nạn nhân Nhật, khi người dân phát hiện thì đã tử vong do sốc mất máu bởi đa vết thương đâm thủng gan, phổi, thủng tĩnh mạch chủ bụng, đứt động mạch thận phải…

Nỗi đau xé lòng

Người mẹ nghèo đau đớn như đứt từng từng khúc ruột khi đối diện với hung thủ tước đoạt mạng sống con trai mình. Đặc biệt, khi nghe những lời khai của Thuận cùng với ngữ khí hắn trả lời HĐXX khi nhắc đến những gì hắn gây ra, trái tim người làm mẹ như bà chẳng khác nào bị hàng ngàn vạn sợi tóc mỏng thít chặt, cảm giác đau đớn, đau đớn rất chân thực.

Nhật - con trai bà là đứa con hiếu thuận. Càng nghĩ đến con lòng bà lại càng đau. Ngôi nhà nhỏ ở xã Hàm Phú, huyện Hàm Thuận Bắc, Bình Thuận vốn hiu quạnh nay vắng Nhật càng trở nên hiu hắt. Cho đến tận bây giờ vợ chồng ông Hòa bà Hạnh vẫn cứ nghĩ mình vừa trải qua một cơn ác mộng, chỉ cần tỉnh lại thì những điều đau đớn ấy sẽ qua đi nhưng hóa ra chẳng phải. Bao nhiều hình ảnh của Nhật cứ mồn một hiện ra trước mắt hỏi sao ông bà không đau lòng.

Do hoàn cảnh gia đình khó khăn, bà Hạnh bị bệnh về cột sống, không thể lao động nặng nên mọi việc trút lên đôi vai ông Hòa. Ông không từ nan việc gì, ai kêu gì làm nấy, từ công việc đồng áng đến phụ hồ, bốc vác để có tiền lo cho gia đình và anh em Nhật ăn học. Không phụ lòng cha mẹ, anh em Nhật học giỏi đó cũng chính là niềm tự hào của gia đình ông bà. Đến năm thứ 2 đại học, muốn ba bớt khổ nên Nhật đã xin phép gia đình đăng ký chạy GrabBike trong những lúc không đến lớp.

Bà Hạnh cho hay, khi vào đại học mỗi tháng ba mẹ gom góp gửi cho Nhật 4 triệu đồng nhưng từ khi chạy xe thêm Nhật từ chối nói cha mẹ đừng gửi tiền nữa mà có thể tự lo cho mình. Từ tết đến giờ bà Hạnh vào TP.HCM ở trọ cùng con, làm thuê giúp việc theo giờ để phụ đỡ đần và gần gũi con trai. “Còn một năm nữa ra trường, con sẽ đi làm nuôi mẹ, không cho mẹ đi làm nữa! thằng Nhật hắn nới với tôi như vậy mà sao lại ra nông nỗi này...”, bà Hạnh nghẹn ngào.

Theo lời kể của bà Hạnh, Nhật chăm học chăm làm. Từ ngày đăng ký chạy grab, Nhật say mê chạy, có khi đi học về mồ hôi ướt cả người đã mở ứng dụng coi có ai đặt xe không để đi. Cái ngày Nhật bị giết, thậm chí Nhật còn chưa kịp ăn gì cho tới lúc ra đi, nghĩa là con bà chết mà đói, không có hạt cơm trong bụng điều này làm bà đau đơn vô cùng. Nhật ra đi khi mà ước mơ lo được cho mẹ không phải làm thuê, đủ tiền chăm sóc cho đứa em trai đang là sinh viên năm 2 không phải vất vả ngoài đường sá kiếm tiền như mình còn dang dở. Vậy mà chỉ vì dã tâm của một gã choai mới lớn đã làm mọi giấc mơ của Nhật gãy đổ, cướp đi sự sống một con người, đó thực sự là tội ác. Bà Hạnh nói trong nước mắt: “Mỗi lần nhìn thấy hình ảnh mấy người chạy Grab lòng tôi lại nghĩ đến thằng Nhật. Tôi lại nghĩ đến khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi nhưng nụ cười luôn hiện hữu “báo công” với mẹ kết quả sau những cuốc xe của con... Tôi chỉ ước kiếp sau mà tái sinh, tôi vẫn muốn làm mẹ của con, và con hãy làm con của mẹ!”

Đối mặt với đớn đau, người mẹ ấy đôi lúc muốn lùi bước, buông tha nhưng nghĩ đến đứa con bỏ mạng tức tưởi bà lại buộc mình có thêm chút dũng khí không cho phép mình gục ngã. Lúc bà cảm thấy tuyệt vọng bà lại cứ nghĩ đến đứa con trai xấu số như một định mệnh. Bà có thể đau khổ nhưng không thể không dũng cảm mạnh mẽ đứng lên, bởi nơi xa Nhật vẫn luôn mong bà không gục ngã.

(Tên bị hại đã được thay đổi)

Tại phiên tòa ngày 23/9, đại diện VKS cho rằng hành vi của bị cáo là nguy hiểm cho xã hội, một lúc phạm nhiều tội cần phải xử lý nghiêm. Tuy nhiên, bị cáo phạm tội khi chưa đủ 16 tuổi nên mức hình phạt cao nhất được áp dụng không quá 12 năm tù, vì vậy VKS đề nghị HĐXX tuyên phạt bị cáo mức án 10-12 năm tù. Xét thấy, đối với tội cướp tài sản do Thuận dùng dao để gây án nên việc Viện KSND TP.HCM truy tố Thuận theo Khoản 1, Điều 168 là chưa phù hợp nên HĐXX trả hồ sơ để Viện KSND TP.HCM truy tố Thuận với khung hình phạt nặng hơn.

Trang Trần

Nguồn CL&XH: https://conglyxahoi.net.vn/ban-an-luong-tam/am-muu-tan-doc-cua-ga-trai-vi-mon-qua-tang-ban-24152.html