4 mẩu truyện ngắn về gia đình khiến người người xúc động

Không có thứ gì trên đời quan trọng hơn gia đình. Phununews xin giới thiệu đến độc giả những câu chuyện hay về gia đình dưới đây!

Câu chuyện thứ nhất

Cha bỏ nó từ lúc nó còn mới đỏ hỏn. Mẹ và ngoại nuôi nó lớn lên trong nghèo khó. Cả nhà rau cháo nuôi nhau, bữa no bữa đói. Nhưng trong nước mắt vẫn có cả nụ cười, trong khổ đau vẫn có phút giây hạnh phúc. Mấy năm sau, ngoại mất. Từ độ ấy, đêm nào nó cũng khóc ngằn ngặt. Mẹ ôm nó vào lòng, nước mắt lăn dài, đặt tay lên ngực trái, nói: “Ngoại vẫn ở đây mà! Ngoại có đi đâu đâu!”. Thế là nó nín.

Mấy năm sau nữa, rồi mẹ nó cũng theo ngoại mà đi… Trong lễ tang, dì nó khóc mãi. Nó lại gần, lắc lắc tay dì, đặt lên ngực trái: “Mẹ vẫn ở đây mà! Mẹ có đi đâu đâu!”. Nó dỗ mãi mà dì chẳng nín, lại còn ôm nó khóc lớn hơn…

Câu chuyện thứ hai

Cha luôn ao ước tặng mẹ một chiếc vòng cẩm thạch. Tay mẹ trắng nõn nà, đeo vòng rất đẹp. Nhưng mỗi khi cha định mua, mẹ lại can. Mẹ bảo: “Để tiền ấy mua sách vở cho tụi nhỏ”. Bao nhiêu năm qua đi, bàn tay mẹ đã sạm đen, chai sạn vì sương gió cuộc đời. Bao nhiêu năm qua đi, chị em tôi cũng trưởng thành cả, rồi lập gia đình, rồi sinh con. Bao nhiêu năm ấy, mẹ vẫn chưa một lần đeo vòng cẩm thạch.

Ngày sinh nhật mẹ, chúng tôi mua tặng bà một chiếc vòng đẹp nhất. Mẹ vui lắm, cứ cười mãi. Bà cất kỹ trong tủ, chỉ thi thoảng mới mang ra ngắm nghía một lát. Tôi hỏi: “Sao mẹ không đeo?”. Mẹ nheo mắt cười: “Mẹ già rồi, tay run lắm, chỉ cần nhìn cũng thấy vui”. Chị em tôi chẳng ai bảo ai, lặng lẽ đưa mắt nhìn nhau mà rưng rưng lệ.

Câu chuyện thứ ba

Mẹ có 7 người con, chị nghèo nhất. Chồng chị mất sớm, con hãy còn tuổi ăn tuổi chơi. Hai người chỉ còn biết nương tựa vào nhau mà sống. Lễ thượng thọ 70 tuổi của mẹ, cả nhà xúm xít bàn bạc. Người nói nên chọn nhà hàng này, người bảo phải thuê bao nhiêu mâm, người lại lên danh sách khách mời. Thật ồn ã. Thật vui. Mẹ cười tủm tỉm. Lúc ấy, chị lặng lẽ đến bên mẹ, thì thầm vào tai bà: “Mẹ ơi, mẹ thèm ăn món gì để con nấu cho mẹ?”.

Tiệc thượng thọ chưa tan, mẹ đã đòi về sớm. Bà mệt. Ai cũng lắc đầu, tặc lưỡi: “Sao mẹ không ăn gì?”. Tiệc tan, ai về nhà nấy. Mọi người vào tìm mẹ, thấy bà ngồi dưới bếp thủng thẳng ăn cơm với tô canh chua lá me và đĩa bống kho tiêu. Mâm cơm chính tay chị làm.

Câu chuyện thứ tư: Hãy Làm Điều Gì Đó Trước Khi Quá Muộn Màng

Một người đàn ông dừng lại ở cửa tiệm bán hoa để đặt hoa tặng mẹ của mình. Mẹ của ông ở xa cách đây hơn 200 dặm và ông sẽ nhờ cửa tiệm giao hoa đến tận tay cho bà. Khi ông bước ra khỏi xe, ông đột nhiên chú ý đến một cô gái trẻ đang khóc thút thít bên lề đường. Ông hỏi cô gái có sao không, cô trả lời, “Cháu muốn mua hoa hồng tặng mẹ. Nhưng cháu chỉ có 75 cent nhưng hoa hồng thì đến 2 dollar.

Người đàn ông mỉm cười và nói, “Đi với chú. Chú sẽ mua cho cháu một bông hồng.” Ông mua cho cô bé hoa hồng như đã hứa và đặt hoa giao đến tận nhà mẹ mình. Khi họ rời khỏi, ông ngỏ ý chở cô bé về nhà. Cô bé đồng ý để ông chở đến chỗ mẹ của mình. Cô chỉ cho ông đến một nơi vắng vẻ, phải đến khi dừng xe lại người đàn ông mới nhận ra đó là một nghĩa trang. Và cô gái đã đặt bông hoa ấy lên một ngôi mộ sạch sẽ.

Người đàn ông trở về cửa tiệm hoa, hủy gói giao hoa và ông ta đã mua hẳn một bó hoa to, lái xe đến thẳng nhà của mẹ mình, ngôi nhà cách nơi đấy hơn hai trăm dặm đường đi nhưng cuộc gặp gỡ cô gái đã cho ông hiểu rằng, nếu hôm nay ông không đến, có khi ngày mai ông sẽ chẳng còn cơ hội để đến nữa.

Bài học: Cuộc đời rất ngắn ngủi bạn ạ. Hãy dành nhiều thời gian để yêu thương và quan tâm đến những người mà bạn quý mến. Hãy tận hưởng những khoảnh khắc với họ trước khi mọi chuyện đã quá muộn màng. Không có thứ gì trên đời quan trọng hơn gia đình cả, bạn nhé./.

Trúc Chi(sưu tầm)

Nguồn PNNews: http://phununews.vn/4-mau-truyen-cuc-ngan-ve-gia-dinh-khien-nguoi-nguoi-xuc-dong-524051.htm